Sau khi
chết con người ta còn tồn tại hay không còn tồn tại. Nếu còn tồn tại thì chúng
ta khi đó tồn tại trong trạng thái vật chất nào, hình hài ra sao, hoạt động thế
nào đang là câu hỏi mà cả ngàn năm nay nhân loại chưa trả lời được. Theo tôi
đây là lĩnh vực rất khó để mọi người đều hiểu được. Hiểu và tin tùy thuộc vào
mức độ NGỘ của mỗi cá nhân trong cuộc đời. Để cùng nhau tìm hiểu về một lĩnh
vực mà các kết luận được rút ra chỉ dựa trên phần nhiều là sự NGỘ chứ chưa dựa
trên cơ sở khoa học bởi trình độ khoa học của nhân loại chúng ta cho đến nay
chưa đạt đến mức có thể lý giải được, chúng tôi mở Diễn đàn này đề nghị các bạn
có cùng sở thích tham gia tích cực nhằm tìm đến một mức độ Ngộ nào đó để khi
chúng ta được gọi về với Tổ tiên không làm khổ những người còn sống. Trong Diễn
đàn này mọi người đừng sợ bị phản bác mà trên cơ sở các ý kiến tranh luận chúng
ta sẽ cùng nhau thống nhất những vấn đề cùng quan tâm. Sự thống nhất đó chính
là chân lý. Chân lý hay nói
cách khác mục tiêu của Diễn đàn chính là sự NGỘ của mỗi chúng ta về vấn đề xin
tạm gọi là TÂM LINH.
Đã có rất nhiều người chết lâm sàng và khi sống lại đã tường thuật lại những
điều họ đã chứng kiến khi chết nhưng ít ai chịu tin nhất là trong thời đại văn
minh này. Điều nghịch lý là hiện nay vấn đề này lại đang được nghiên cứu nhiều
tại Pháp, Mỹ nơi tụ hội đầy đủ các nhà sinh lý, tâm lý và các nhà khoa học hàng
đầu trên thế giới. Họ đang cố gắng loại bỏ các yếu tố mang tính mê tín dị đoan
để nghiên cứu nghiêm túc các trường hợp liên quan đến cái chết. Các nhà nghiên
cứu đã thu thập hàng ngàn
hồ sơ phỏng vấn những người đã chết lâm sàng được cứu sống lại về những cái mà
họ đã thấy khi chết. Các
báo cáo, các bài giảng, các bài thuyết trình của các nhà nghiên cứu về cái chết
có rất nhiều vấn đề làm mọi người trong thời đại khoa học ngày nay ngạc nhiên
và sửng sốt. Ngạc nhiên và sửng sốt không những vì vấn đề được nêu ra do các
nhà khoa học nổi tiếng viết mà bởi họ còn trực tiếp tham gia như Bác Sĩ
B.ẸSchwarz, Ian Stevenson, Alexander Graham Bell, D. Danielle, Kubler-Ross
v..v… Dựa trên các kết quả phỏng vấn ở nhiều nước khác nhau tại các thời điểm
khác nhau, các nhà nghiên cứu đều thống nhất đi đến kết luận như sau:
- Chết không phải
là hết mà là sự khởi đầu cho một hình thái tồn tại mới.
- Khi chết cái mà
ta gọi là linh hồn đã thoát ra khỏi thể xác. Linh hồn ấy lơ lửng ngay trên xác
chết và thấy mọi việc xảy ra.
- Khi chết linh
hồn trở về trạng thái Nguyên thần tức là trở về với con người hoàn chỉnh không
ốm đau hay bệnh tật.
- Linh hồn lúc đó
có cảm giác nhẹ nhàng, thanh thoát và phải đi qua những đoạn hầm dài hun hút
tối tăm hay những cây cầu. Sau đó sẽ đi đến và nhập vào vầng sáng như hình đài
sen với những âm thanh êm ái diệu huyền.
- Sau khi nhập vào
vầng hào quang đó họ sẽ được gặp những người đã chết trước họ, sẵn sàng hướng
dẫn họ bước vào chu kỳ sống mới. Theo lời kể của những người đã có trải nghiệm
cận chết, họ khẳng định là đã gặp những thân hay bạn bè đã chết trước đó. Những
người này có gương mặt thoáng hiện thoáng khuất và yên lặng. Ðiều đáng quan tâm
là chỉ gặp lại phần lớn những người mới chết còn những người đã chết quá lâu
thì hiếm gặp.
Vậy câu hỏi được
đặt ra là những người ấy đi đâu? Phải chăng họ đã đi vào một thế giới khác hay
họ đã đầu thai vào nơi nào đó. Còn những người mới gặp thì đang chờ đợi để được
biến đổi sang một dạng sống khác hay tiếp tục đi vào kiếp lai sinh?.
Các nhân chứng đã
trải nghiệm cận tử đều chỉ đến đây là phải quay trở về. Những linh hồn đi tiếp
thì đều không thể quay trở lại để kể cho chúng ta nghe những gì họ đã thấy. Tất
cả các nghiên cứu chỉ có được đến giai đoạn khởi đầu đó còn sau đó là cái gì,
các linh hồn sống thế nào, vận động ra sao thì vẫn chưa có lời giải có căn cứ.
Hy vọng trong tương lai không xa chúng ta sẽ tìm ra được lời giải cho câu hỏi
này.
Ở Việt nam
cũng không hiếm trường hợp như vậy. Những chuyện đi thăm âm phủ gặp người chết
đã được xuất bản nhiều. Ví dụ trường hợp Bà Ba bán bánh bèo du ngoạn cõi âm; Bà
Lê Thị Duyên sống tại chợ Vườn Chuối năm 1972 bị trúng gió và qua đời. Người
nhà khóc lóc khâm liệm và làm ma cho bà. Hai ngày sau, lúc chuẩn bị đưa Bà ra
nghĩa trang thì bà đạp tung nắp quan tài, vươn vai ngồi dậy khiến mọi người
hoảng hồn chạy toán loạn. Bà nói với mọi người trong nhà:
- Người ta đuổi
tôi lên, dưới đó tối tăm dễ sợ lắm. Tôi có gặp ông chủ cửa hàng thịt Cửu Hợi.
Ông ăn mặc rách rưới nói là bị đói và lạnh lắm, Ổng nhờ tôi nói với người nhà
là hãy cúng cho ông tiền vàng và quần áo.
Nhiều nghiên cứu
khẳng định rằng khi ngủ linh hồn con người cũng thường rời khỏi thể xác và đi
chu du khắp nơi gặp được những người đã chết. Người ta càng già yếu thì càng
hay bị hiện tượng đó.
Để lý giải được những vấn đề này cho đến
nay đã có rất nhiều giả thuyết. Tuy nhiên chưa có giả thuyết nào đứng vững. Tôi
chỉ là người say mê những hiện tượng siêu nhiên xin mạo muội đưa ra một số ý
niệm sơ khai để chúng ta cùng nhau thảo luận.
Trước hết cho phép tôi được trình bày một
số ý tưởng về sự phát triển của vật chất. Sự phát triển của các dạng vật chất
được coi như chuỗi xoáy chôn ốc đến vô cùng. Mỗi chu kỳ tồn tại từ SINH đến TỬ
của một dạng vật chất là một vòng trong chuỗi xoáy chôn ốc đó. Hết một chu kỳ
vật chất lại được chuyển vào hình thái phát triển cao hơn. Qui luật PHÁT TRI ỂN tự nhiên này được áp dụng cho tất cả các chu
trình phát triển trong mọi thế giới vật chất. Mỗi một thế giới vật chất là một
vòng tròn phát triển và xin phép được gọi là một không gian vật chất. Trong vũ
trụ bao la của chúng ta đang tồn tại rất nhiều không gian vật chất. Mỗi không
gian được tạo nên bởi tốc độ chuyển động trong không gian đó có thể đạt được.
Không gian có tốc độ chuyển động thấp hơn không thể giao tiếp được với không
gian có tốc độ cao hơn ( hình dung như máy 286 không đọc được máy 386 ) và chỉ
có những cá nhân có khả năng đặc biệt mới giao tiếp được. VD: Không gian chúng
ta đang sống là không gian được qui định bởi tốc độ chuyển động tối đa là tốc
độ ánh sáng. Khi chúng ta vượt qua được tốc độ này , chúng ta sẽ đi vào không
gian khác có tốc độ chuyển động cao hơn, thời gian ở đó chậm hơn. Thuyết tương
đối của Nhà Bác học Albert Einstein đã tiếp cận và chứng minh giả thuyết đó. Mọi
nghiên cứu khoa học của chúng ta hiện nay đang bị bó hẹp trong các điều kiện
của không gian vận tốc ánh sáng. Kiến thức mà các cá nhân trong xã hội chúng ta
được nhồi nhét chỉ theo một chiều trong giới hạn của tốc độ ánh sáng do đó khi
bàn về các vấn đề ngoài kiến thức bình thường thì thường xuất hiện nhiều ý kiến
phản bác, nhất là của các tín đồ khoa học tự nhiên theo trường phái “DUY VẬT”. Để
có thể dễ dàng tiếp cận với những ý tưởng mới, cần nhìn nhận vật chất vận động
và tương tác trong không gian đa chiều chứ không theo các quan niệm vật lý
thông thường. Chúng ta cũng phải dũng cảm chấp nhận những hiện tượng đang tồn
tại mà đến nay khoa học chưa giải mã được hoặc giải mã chưa đầy đủ. Do sự Ngộ
của chúng ta còn hạn chế, cho phép tôi chỉ bàn đến vấn đề tâm linh trong “không
gian tốc độ ánh sáng” của chúng ta.
Vật chất không tự nhiên sinh ra và cũng
không tự nhiên mất đi, chúng chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác. Trong tự
nhiên điều kiện cần đầu tiên để mọi phản ứng tổng hợp xảy ra bao giờ cũng là
năng lượng và khi phân rã sẽ tỏa ra năng lượng. Một câu hỏi được đặt ra cho
chúng ta cần phải được trả lời thỏa đáng là khoảng 6g mất đi khi chúng ta
“chết” đi đâu?. Tất cả những câu trả lời theo trường phái Duy vật cho đến nay
đều không thỏa đáng. Tôi tin vào câu trả lời của các nhà khoa học tâm lý. Họ
gọi phần năng lượng mất đi khi chúng ta chết đó là năng lượng tâm lý. Nhưng họ
lại không lý giải được là năng lượng đó sẽ tồn tại thế nào, ở đâu, theo qui
luật tự nhiên nào...?. Các nhà khoa học tâm linh trên thế giới tiến xa hơn.
Phật giáo và Thiên chúa giáo cũng đã phát kiến ra bản chất và các khái niệm về
các dạng năng lượng trong vũ trụ. Năng lượng được phân chia thành nhiều tầng.
Tầng cao nhất được gọi là NIẾT BÀN. Phật giáo gọi đây là cõi cực lạc hay nói
theo triết học là cội nguồn của sự sống. Theo tôi hiểu thì các tầng ở đây chính
là các không gian. Ở không gian NIẾT BÀN có lẽ tốc độ chuyển động tối đa gần
đạt đến vô cùng. Ở trong không gian đó Vũ trụ chỉ như cái ao làng mà
thôi. Trước đây khi đọc Tây Du Ký tôi đã không thể hiểu được là làm sao
Ngô Thừa Ân đã đưa ra quan niệm một ngày trên thiên đình bằng một năm và một
này ở cõi cực lạc bằng cả ngàn năm nơi hạ giới. Nay tôi đã phần nào hiểu trên
cơ sở không gian đa chiều.
Chúng ta thống nhất với nhau một điều là
năng lượng tâm lý của con người từ nay để cho gọn xin gọi là linh hồn. Như vậy
mọi người đều có 2 phần: Phần thể xác vật chất và phần linh hồn. Linh hồn đó
đến từ không gian khác được chuyển hóa thành và nhập vào hình hài vật chất của
không gian mới mà linh hồn đó tồn tại. Khi chúng ta chết đi, những linh hồn nào
có đủ điều kiện sẽ được chuyển hóa biến thành loại năng lượng khác tồn tại
trong không gian có tốc độ chuyển động cao hơn. Một bộ phận không hội tụ đủ
điều kiện để chuyển đổi hoàn toàn thì quay lại đầu thai vào các loài đang tồn
tại trong không gian tốc độ ánh sáng của chúng ta. Do đó mới có các thuyết đầu
thai, kiếp người, kiếp vật. Còn một số nhỏ do trục trặc một yếu tố nào đó đã
không chuyển được sang không gian khác, không đầu thai được và tồn tại vật vờ
trong thế giới diêm phù này, theo tôi, có lẽ đấy là những hiện tượng chúng ta
quen gọi là ma, quỷ.
Giữa không gian này sang không gian khác
có các con đường khác nhau để biến đổi. Nhiều người có trải nghiệm cận tử
thường chỉ mới tiếp cận đến điểm khởi đầu của con đường chuyển tiếp. Linh hồn
được đi theo đường nào, chuyển đổi theo cách nào tùy thuộc vào đức tin, thái độ
và kiểu sống của họ khi còn ở dương gian. Đức Phật Thích Ca, Đức Chúa Jesu đã
ngộ được điều này và đã lập ra đạo Phật và đạo Thiên Chúa để giúp con người tu
thân nhằm mục tiêu khi chết đều đến được cõi cực lạc.
Các không gian không phải hoàn toàn cách
biệt nhau mà luôn có những điểm hỗn mang hay gọi nôm na là lỗ hổng không gian.
Giả sử khi một vật ở không gian này vô tình rơi vào lỗ hổng đó thì sẽ chịu sự
chi phối của không gian đó. Điều này có thể lý giải được những chuyện ly kỳ như
Từ Thức gặp tiên hay chuyện Thuyền trưởng tàu Titanic trở về sau gần 100 năm,
một số thủy thủ đoàn của tàu chiến của Mỹ đã xác định bị bắn chìm trong thế
chiến thứ hai trở về trên một chiếc xuồng sau hơn 50 năm và tất cả bọn họ trông vẫn
như lúc gặp nạn và họ đều khẳng định thời gian đang là thời gian lúc gặp
nạn....Và còn rất nhiều sự kiện như vậy đã được ghi nhận trên nhiều thể loại
khác nhau.
Trong giai đoạn chờ để được chuyển tiếp,
các linh hồn có thể đi đến mọi nơi trên hành tinh chúng ta và có lẽ nếu có đi
đến các hành tinh khác thì cũng chỉ có thể đi đến các hành tinh trong hệ mặt
trời mà thôi vì linh hồn vẫn bị ràng buộc bởi giới
hạn của tốc độ chuyển động. Điều này đã được phần lớn người đã qua trải nghiệm
cận tử kể lại. Bản thân TS Kubller-Ross đã trực tiếp tham gia vào thí nghiệm
chết lâm sàng đã kể lại là Bà đã phóng đi rất nhanh, chớp mắt đã nhìn thấy dãy
Alpe và những cánh đồng hoa cải đẹp như một tấm thảm. Sau đó là những dãy núi
hùng vĩ đã mang đến cho Bà cảm giác linh thiêng an bình có tên là Hymalaya. Sau
này Bà đã tìm đến nơi này ở trên dãy núi Hymalaya và Bà đã lập một trung tâm
điều trị miễn phí cho người bị mắc bệnh SIDA ở đó.
Theo Tiến sĩ Kubller-Ross, những linh hồn
khi đã “học” hết những cái cần thì sẽ được lên thiên đàng. Còn những linh hồn
chưa học hết thì phải quay lại đầu thai để học tiếp. Học xong càng sớm thì càng
nhanh chóng được về cõi cực lạc. Điều này lý giải tại sao Thiên Chúa giáo lại
coi trọng tuổi chết đến như vậy: Chết càng sớm thì càng ít tội, càng sớm được
về bên Chúa.
Các kết quả nghiên cứu đã chỉ cho chúng ta
thấy CHẾT chưa phải là hết mà chỉ là sự khởi đầu của một chu kỳ SỐNG mới. CHẾT
là hiện tượng chuyển tiếp do đó không có cái CHẾT.