Bẩy năm tạm biệt xa quê
Hôm nay được về quê mẹ
Bồi hồi lòng sao lưu luyến
Bâng khuâng nước mắt tràn trề.
“Khi ở chỉ là đất ở
Khi đi bỗng hóa tâm hồn”
Thảo nguyên cọc cằn, sỏi đá
Giờ đây bỗng đẹp như mơ.
Ơi đất thảo nguyên Mông cổ
Đã thành quê mẹ thứ hai
Những chiều thảo nguyên ráng đỏ
Nhớ hoàng hôn lũy tre làng...
Thảo nguyên Mông cổ thương yêu
Quên sao những chiều nhớ mẹ
Một mình khóc thầm lặng lẽ
Bạn bè luôn ở cạnh bên.
Quên sao tiếng nói Thày Cô
Khắc ghi ân tình dạy dỗ
Thày trò 5 năm gắn bó
Biết bao kỷ niệm buồn vui.
Quên sao bàn tay mát rượi
Bóp đầu lúc ốm xa nhà
Nhìn bạn lo âu rơi lệ
Nghẹn ngào không nói lên lời.
Quên sao đến mỗi mùa thi
Thư viện chật người đọc sách
Quán ăn thường ngày vắng khách
Mà nay nhộn nhịp ôn bài.
Quên sao những buổi trốn giờ
Cùng em xem phim, đi dạo
Những đêm liên hoan, dạ hội
Dìu nhau điệu vũ vance.
Tình người thời gian gắn bó
Xa nhau thương nhớ đầy vơi
Thời gian bay như ánh chớp
Thoắt đà đã bẩy năm trôi.
Thảo nguyên Mông cổ tôi yêu
Xin hẹn một ngày tái ngộ.
Xuân 1978
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét